Những ngày này, sân trường Đại học Công nghệ GTVT ngập tràn nắng và sắc hoa báo hiệu một mùa hè nữa lại về. Hoa nở báo hiệu mùa thi, mùa của sách vở, mùa của sự chia ly, mùa sinh viên rời xa ghế đá sân trường, xa những kỉ niệm thời đi học. Phượng đỏ, bằng lăng tím, hoàng yến vàng… Hoa nở khắp cả một khoảng trời khiến lòng người dịu lại, cảm thấy thêm yêu những giây phút bình yên của cuộc sống vội vã thường ngày.
Thấm thoát đã 4 năm, một mùa hè nữa lại tới, lặng lẽ đến và cũng lặng lẽ trôi qua đời sinh viên năm cuối. Khoảng thời gian này, đối với cô cậu sinh viên sắp tốt nghiệp, cuộc sống cứ nhẹ tênh như cơn gió trời. Bỏ qua những báo cáo thực tập, bỏ qua những chuyên đề, đồ án, cả những chứng chỉ, bằng cấp, ta chợt nhận ra rằng ngày rời xa ngôi trường sắp tới gần.
Là những lời thương chưa kịp ngỏ, là những chiều lộng gió ta lang thang nơi sân trường vắng. Hay có chăng là những phút giây vụng mơ một giấc mộng cỏn con, để rồi ta vô tình lãng quên sau giấc ngủ say.
“Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa.”
Hồng nhung đẹp mỏng manh, mộc mạc và mạnh mẽ khoe sắc với nắng, gió của đất trời.
Ai trong chúng ta cũng đều có những điều ước còn đang dang dở, chưa kịp thực hiện. Nhưng liệu rằng có mấy ai đủ dũng khí để hoàn thành nốt những điều dở dang ấy, để ta bước sang trang mới của cuốn sách cuộc đời một cách không hề nuối tiếc, không cần phải nhìn lại và bật thốt lên rằng: “Giá như…”
Những giờ học vui đùa cùng chúng bạn bên dưới hàng Hoàng yến. Còn bao nhiêu lần được như thế này nữa nhỉ?
Bằng lăng nở tím cả một khoảng trời buồn tênh, gợi nhớ bao nhiêu kỷ niệm.
“Xưa cứ trách bằng lăng tím đâu đâu
Giờ mới thấy hoa có mầu nỗi nhớ
Tím miên man, tím cùng thời gian đang căng nghẹn thở
Của mùa thi mỗi lúc mỗi gần."
Yêu biết mấy mái trường thân yêu! Yêu biết mấy những tháng năm học trò...
CLB Truyền thông UTT